Deepack Chopra
Chúng ta hãy cùng nghiên cứu mô hình vừa rất cổ điển vừa rất hiện đại. Đó là mô hình cho rằng cơ thể con người không phải là một kết cấu có tổ chức được cố định trong không gian và thời gian. Cơ thể con người giống như một dòng sông đang chảy, có năng lượng, thông tin và cả sự thông minh. Nó có một vòng luân chuyển điều khiển có thể ảnh hưởng tới phát triển và biểu hiện của chính nó. Nó có khả năng học hỏi từ những sai lầm và khả năng đưa ra sự lựa chọn. Cơ thể con người quả thật là một dòng sông của năng lượng và thông tin – “thực sự là bạn”. Nhưng sự thực là bạn không thể hai lần bước vào mà vẫn với cùng một con người bằng xương bằng thịt đó, như bạn không thể hai lần tắm trên một dòng sông, bởi vì mỗi khoảnh khắc tồn tại của bạn là bạn đang làm mới cơ thể một cách dễ dàng hơn và tự nhiên hơn cả khi bạn thay quần áo. Nói về mặt ngữ nghĩa, cơ thể vật lý mà bạn sử dụng để rời khỏi căn phòng không phải là cơ thể mà bạn bước vào trước đó
. Thông qua một loạt các quá trình sinh lý, bạn làm mới cơ thể mình mỗi giây bạn tồn tại. Ví dụ, đơn giản như ngay trong hành vi thở, mỗi nhịp thở chúng ta hít vào chứa từ 10 lên đến 21 nguyên tử từ vũ trụ. Đó là một lượng rất lớn các nguyên liệu thô đến từ mọi nơi và kết thúc ở các tế bào tim, tế bào não và tế bào thận. Với mỗi hơi thở chúng ta hít vào, chúng ta đang thở ra từ 10 đến 21 nguyên tử có nguồn gốc từ mỗi tế bào của cơ thể chúng ta. Vì vậy, chúng ta thực sự đang thở ra những linh tinh của các mô tim, thận và não của chúng ta, lại nói một cách ngữ nghĩa, chúng ta đều luôn luôn chia sẻ các cơ quan với nhau. Nhà thơ vĩ đại người Mỹ là Walt Whitman đã từng nói: “Mỗi nguyên tử thuộc về bạn cũng như thuộc về tôi”. Điều này rõ ràng không phải là một phép ẩn dụ của thơ ca, mà là thực tế của sinh lý học.
Các nhà nghiên cứu đã tiến hành tính toán chính xác dựa trên các nghiên cứu đồng vị kích hoạt phóng xạ và đã đưa ra giả thuyết là ngay tại thời điểm này, trong các cơ thể vật lý của chúng ta, chúng ta có thể có hàng triệu nguyên tử đã tường ở trong cơ thể của Chúa Jesu, của Đức mẹ đồng trinh Maria, hay của Đức phật; của Leonardo da Vinci hay Michelangelo; của Mahatma Gandi hay của Mẹ Teresa; của Saddam Hussein hay của ai khác mà bạn nghĩ ra. Trong vòng ba tuần qua, hàng nghìn triệu triệu nguyên tử luân chuyển qua các cơ thể của chúng ta thì đã luân chuyển qua các cơ thể của bất kỳ sinh vật sống nào trên hành tinh này. Chúng ta có thể nghĩ tới một cái cây ở châu Phi, một con sóc ở Siberia, một người nông dân ở Trung Quốc và chúng ta có nguyên liệu thô bên trong cơ thể của chúng ta đã luân chuyển trong cái cây hay con sóc hay người nông dân đó cách đây ba tuần. Trong vòng chưa đầy một năm, chúng ta thay thế 90% cơ thể vật lý của chúng ta. Vì thế, quả thực là chúng ta tạo ra một lá gan mới cứ mỗi sáu tuần ở mức độ nguyên tử. Một bộ da mới một tháng một lần. Một đường ruột mới cứ mỗi năm ngày. Một bộ xương mới – dường như là rất cứng, chắc và vĩnh cửu, nhưng nó là một kết cấu năng động – và lại nói một cách ngữ nghĩa, chúng ta hay thế bộ xương này cứ mỗi lần ba tháng. Ngay cả nguyên liệu thô cấu thành nên các AND của chúng ta, các AND mà lưu giữ các ký ức của hàng triệu năm tiến hóa, đến và đi cứ mỗi sáu tuần, hầu như giống loài chim di trú. Như vậy, nếu bạn nghĩ bạn là cơ thể vật chất của mình, thì theo như mô hình này, bạn đã lâm và thế khó xử. Bạn đang nói đến cơ thể nào? Cơ thể vật lý là các nguyên tố được tái sinh – dất, nước và không khí được tái sinh – có ý nghĩa trong tất cả các hình thức cơ học lượng tử, thể khí, thể lỏng và thể rắn. Nó đến rồi đi chỉ trong nháy mắt.
 Liệu có thật là bộ xương người tự thay thế cứ sau ba tháng hay không? Thế thì tại sao vẫn bị chứng viêm khớp? Nếu thực sự các mạch máu tự thay thế cứ mỗi sáu đến tám tuần thì tại sao chúng vẫn bị tắc? Câu trả lời đưa ra là, thông qua việc quy định của chính chúng ta, chúng ta sinh ra các xung lực năng lượng và thông tin tương tự, không chỉ đưa đến các kết quả hành vi tương tự, mà còn dẫn đến các quá trình sinh hóa tương tự, và các quá trình sinh hóa này chịu ảnh hưởng của ý thức, ký ức và các phản xạ có điều kiện của chúng ta.
Theo mô hình Vedic, cơ thể vật lý của chúng ta chỉ là nơi mà ký ức và giấc mơ của chúng ta gọi là nhà ở thời điểm hiện tại. Có lẽ như chúng ta nhầm lẫn giữa con ngựa với người cưỡi ngựa, và các phân tử ở trong chúng ta đó không tạo nên các con người thực chất mà sử dụng các phân tử đó để biểu hiện bản thân.
 Một máy fax, một chiếc đài, hay một chiếc ti vi, hay một cái máy vi tính thì tất cả những công nghệ này đều dựa trên một cơ sở rất đơn giản: bản chất thiết yếu của thế giới vật chất không phải là vật chất. Những chất liệu cần thiết của vũ trụ lại là phi chất liệu. Một nguyên tử, đơn vị cơ bản của vật chất, không phải là một thực thể cứng chắc, mà là một hệ thống phân tầng của các trạng thái thông tin và năng lượng trong một khoảng không rộng lớn. Ngày nay, nếu bạn tới gặp một nhà vật lý lượng tử và hỏi người đó xem bản chất thực sự của cơ thể con người là gì thì người đó sẽ trả lời bạn điều tương tự. Cơ thể con người được tạo ra từ các nguyên tử. Các nguyên tử lần lượt được tạo ra từ các hạt hạ nguyên tử chuyển động với tốc độ ánh sáng xung quanh khoảng không trống trải rộng lớn. Các hạt hạ nguyên tử này không phải là những thứ vật chất, chúng là các dao động của năng lượng và thông tin trong một khoảng không rộng lớn. Nhìn qua con mắt của một nhà vật lý, cơ thể con người được cân đối với khoảng không gian như không gian giữa thiên hà. Nếu bạn có thể nhìn thấy cơ thể con người như thật – không qua các trải nghiệm giác quan do con người tạo ra mà chúng ta biết là không tin cậy, nhưng nếu đích thực là nó – thì bạn sẽ thấy rằng 99,999% cơ thể con người là khoảng không trống rỗng. Và phần 0,001% có vẻ là vật chất thì cũng là khoảng không trống rỗng, nó chỉ mang vẻ bề ngoài là trạng thái vững chắc. Nói cách khác, cơ thể con người thực sự chẳng làm bằng gì cả.Khi bạn bước ra khỏi bề ngoài phân tử là bạn bước vào đám mây hạ nguyên tử. Bước ra khỏi đám mây là bạn kết thúc tay trắng. Vậy câu hỏi đặt ra là: Cái gì là sự hư không này mà dường như mọi thứ đến từ đó – trong đó có cả lĩnh vực sinh học, cơ thể? Có phải sự hư không này chỉ là một khoảng không, hay nó có thể là trung tâm của sự sáng tạo? Hay thậm chí dường như có khả năng là tự nhiên đi tới đúng chỗ đó để tạo ra một thiên hà đầy sao, hay một cơn mưa nhiệt đới, hay một cơ thể con người để tạo ra một suy  nghĩ? Bởi vì rốt cục thì suy nghĩ là gì nếu không phải là sự dao động của năng lượng và thông tin? Chúng ta đã quá quen với sự trải nghiệm những suy nghĩ  theo các thuật ngữ nói và được kết cấu ngôn ngữ, và chúng ta cho rằng suy nghĩ phải là một hiện tượng đơn thuần của con người. Thực tế là nếu chúng ta quan niệm các suy nghĩ như thông tin và năng lượng thì đó có thể là hoạt động cơ bản của bản thân vũ trụ: suy nghĩ của con người chỉ là sự tập trung khu biệt năng lượng và thông tin trong một vũ trụ sống động đầy thông tin và năng lượng. Cũng tương tự như vậy, các suy nghĩ này là các sự việc lượng tử trong cùng lĩnh vực hợp  nhất, đồng thời nghĩ rằng suy nghĩ là để tạo ra phân tử. Các suy nghĩ có thể là các sự việc lượng tử tự biến đổi thành các sự kiện không gian/thời gian. Nhà thơ vĩ đại Sufi là Rumi – người đã sống ở vùng Trung Đông khoảng 1000 năm trước đã từng nói: “Chúng ta quay tròn ra khỏi sự hư không, gieo rắc các ngôi sao như những hạt bụi… Hãy nhìn những thế giới này, quay tròn ra khỏi sự  hư không”

phattriencanhan.org/vat-ly-luong-tu-va-y-th... - Translate this pageShare